Nguồn gốc Nhà Ghur

Trong thế kỷ 19, một vài học giả Châu Âu, điển hình Mountstuart Elphinstone nêu ra ý nghĩ rằng triều đại Ghur có liên quan đến người Pashtun ngày nay.[10][11][12] Tuy nhiên, ý nghĩ này bị các học giả ngày nay từ chối, như đã được Morgenstierne nhấn mạnh là "không hợp lý" trong cuốn Bách khoa toàn thư Hồi giáo. Thay vào đó, các học giả hiển đại (bao gồm Morgenstierne, Bosworth, Dupree, Gibb, Ghirshman, Longworth Dames và một vài người khác) đều đồng tình với quan điểm rằng là nha Ghur có phần nhiều gốc gác từ người Tajik.[13][14][15] Bosworth còn nhấn mạnh rằng tên mà gia tộc Ghur tự gọi mình, Āl-e Šansab (Ba Tư hóa: Šansabānī) là cách đọc tiếng Ả Rập của từ Wišnasp trong tiêng Ba Tư trung đại, gợi về một gốc gác Ba Tư (Sassanid).[16]

Trước thế kỷ 12, khu vực Ghuristan được định cư phần lớn bởi các tín đồ Phật giáoẤn giáo. Sau đó, khu vực được Hồi hóa và qua đó giúp gia tộc Ghur trỗi dậy.

Sự trỗi dậy của nhà Ghur tại Ghur, một khu vực biệt lập nhỏ nhoi nằm trên núi giữa đế quốc Ghaznavi và Seljuk, là một sự phát triển đầy bất thường và bất ngờ. Khu vực này nằm quá xa xôi mà đến tận thế kỷ 11, [vùng đất] bị bao quanh bởi các vương quốc Hồi giáo vẫn còn được định cư bởi người Hindu. Nó chuyển sang đạo hồi vào thế kỷ 12, khi Mahmud tấn công nó. Thậm chí sau đó nhiều người [ở đây] vẫn còn tôn thờ vào tà giáo, có nghĩa là một loại Phật giáo Đại thừa vẫn còn tồn tại ở đây cho đến hết thế kỷ.[5]

Ngôn ngữ

Đoạn viết này đang còn trống. Bạn có thể giúp đỡ bằng cách phát triển nó.